Website liên kết

Thứ Năm, 17 tháng 5, 2012

"Một mình quen rồi..."

"Từ trước tới nay em vẫn để anh ngồi một mình mà, quen rồi em à"
              ***
 Mình chạy ra ngoài, mà không thấy anh đâu. Ký túc xá Bạn và Tôi trong Hội trường lớn sôi động thế nhỉ. Chả có hứng. Bước vào sân vận động đi bộ lát.
Anh gọi. Anh đang ngồi trà đá.
Nói chuyện. Câu cú cộc lốc. Máy sập nguồn.
Haizzz. Đứng dậy rồi về thôi, chẳng lẽ nhìn người ta ôm hôn thắm thiết trong khi một mình ngồi trên bãi cỏ à!
...
Đau bụng quá. 99% rồi, tí nữa là được lên Level 60 mà không cố được. Mệt.
Tắt máy đi ngủ thôi, mình ơi !!!

Thứ Sáu, 4 tháng 5, 2012

[*Gửi tặng anh Cà-phê*] Tôi yêu . . .


Tôi yêu...
Suốt ngày muốn được gặp anh, được nói chuyện với anh. Những lúc nhìn anh, nghe giọng anh, tôi đều tủm tỉm cười không lý do, chỉ thấy lòng mình nhẹ nhàng một cảm giác hạnh phúc.

Tôi yêu...
Thích nghe anh hát. Lần đầu anh hát tôi nghe là hôm tôi về quê, ngồi tàu một mình. Chỉ muốn thời gian quay lại, chạy ra ôm anh một cái, một lát thôi rồi lên tàu về với mẹ.

Tôi yêu...
Thích nghe anh ...quát! Oh trông khuôn mặt anh lúc ấy thật ...sợ. Nhưng có khi tôi thấy buồn cười vì biết anh chỉ dọa chơi, tôi biết mình có lỗi, vì biết anh thương và yêu tôi nhiều.
 
Tôi yêu...
Thích ôm anh khi ngồi sau xe máy. Đi xe bụi bặm, mệt. Áp vào lưng anh, nhắm mắt và quên đi xung quanh, phút chốc về đến nhà.

Tôi yêu...
Thích được anh ôm vào lòng, thích được tựa vào bờ vai ấy. Lòng thật bình yên, bao mệt mỏi như đã ngủ an.

Tôi yêu...
Thích khóc(?) Tôi thấy mình yếu đuối làm sao! Anh mắng nhẹ vài ba câu đã thấy tủi hờn >> khóc. Anh đi đá bóng hay đi làm ở công trường về mệt, thương anh >> khóc. Anh đau, cảm giác như chính mình đau đớn gấp bội lần, lại khóc. Tôi tự nhủ phải kìm nén, không được để anh thấy, nhưng bên anh, nghĩ đến anh, ý chí trong tim tôi nhũn ra, nước mắt trơn tuột...

Tôi yêu...
Thích cái nắm tay.
Thích cái ôm nhẹ, thích chiếc hôn nồng.
Thích ngắm anh trong từng khoảnh khắc anh bên tôi.
Tôi yêu anh...


Thứ Ba, 1 tháng 5, 2012

Chuyện về chiếc áo

Bố tôi đi làm xa,mỗi khi ông về là mấy chị em lại quây quần tíu tít.
Hôm nay mới sáng ra bố và mẹ đã chuẩn bị về bên ngoại đi đám giỗ. Cả chúng tôi nữa cũng tươm tất áo quần.
Lúc bố đang cài cúc chiếc áo sơ mi nâu, thằng em tôi hỏi: 
- Áo bố mới thế!
Bố cười: 
- Ừ, hơn mười năm rồi mà vẫn được thế này đấy.
- Chắc ngày xưa vải xịn vải bền (Thằng em láu lỉnh nhe răng cười).
Bố cười hiền:
- Bố cả ngày đi làm chỉ có mặc quần áo lao động, làm gì dùng đến mấy thứ công việc này đâu. Ít dùng thì nó mới con à.
Thằng em "À" lên một tiếng. Còn tôi nghe sóng mắt cay cay...